Tôi đã thấy một tình huống tương tự ở Việt Nam, nhưng người Việt ở Hà Nội và Sài Gòn biết rõ rằng họ là những con rối và những tên hề.Họ không thực sự thích nước Pháp hay Hoa Kỳ. mà còn ghê t ởm con người.Rất nhiều người Việt Nam căm ghét họ và trở thành người yêu nước.
Nhưng ngày càng nhiều người ở phía sau bắt đầu cảm thấy sai lầm.Tại sao những người này lại ở học viện Hanlin?Tại sao họ có thể nói chuyện và cười với các viên chức trong tỉnh Chenkov Shun hua?Tại sao những lời bình luận của họ không được giải quyết.Sự thật s ắp được công bố, những người ngoại quốc đó thật ra chính thức là đối thủ được thuê làm việc chống lại chính thức, họ chỉ muốn thúc đẩy sự ghê tởm của người dân với Pháp và Hoa Kỳ qua màn trình diễn cường điệu này.
我在安南也看到了类似的情况,但河内和西贡的安南人很清楚,他们就是傀儡和小丑。他们不是真正喜欢法国或者是美国,他们低劣的话术和歇斯底里的态度根本不可能让安南人喜欢法国和美国,只会让人反感。很多安南人都被他们恶心得变成安南小pink了。
但后面越来越多的人开始感到不对劲了。为什么这些精法,精美的家伙都是翰林院的?为什么他们能和承天顺化省的官员谈笑风生?为什么他们的那些言论都没有被处理。真相呼之欲出,那些所谓的精法,精美事实上都是御用反对派,他们所做的就是通过这种夸张的表演促使民众对法国,美国反感。
这个问题本质上是因为作者们偷懒了,没有描写一个真正适应“高武”逻辑下的社会结构。
官府的威慑力来自于其暴力,而暴力的来源是其组织力。
当武侠小说出现了“内力”的设定,让组织力不足以碾压个体的时候,
这套现实社会的逻辑就失效了。
但如果想要购建一个新的基于武力的社会逻辑,又做不到——或者说这不是武侠小说乃至中国大部分小说的兴趣所在。
君不见即使现在都到了很多修仙玄幻小说里,强者都可以一拳打爆一个星球了,组织这种东西在力量面前不值一提,但社会竟然还维持着种种奇怪的组织结构。
所以就成了现在这个上不上下不下的逻辑拧巴的情况。