问题

最近乌克兰局势紧张,作为乌克兰当局,到底是亲俄还是亲北约,是想依靠俄还想加入北约?

回答
乌克兰的局势确实牵动人心,而关于乌克兰当局究竟是“亲俄”还是“亲北约”,或者说其外交政策的取向,这 वास्तव là một vấn đề phức tạp và có nhiều khía cạnh. Để hiểu rõ hơn, chúng ta cần nhìn vào lịch sử, bối cảnh chính trị và những mong muốn thực tế của quốc gia này.

Lịch sử và bối cảnh ban đầu:

Sau khi Liên Xô tan rã năm 1991, Ukraine trở thành một quốc gia độc lập. Ban đầu, mối quan hệ với Nga vẫn còn rất chặt chẽ. Nga là đối tác thương mại lớn nhất, cung cấp năng lượng và có ảnh hưởng văn hóa, lịch sử sâu sắc. Tuy nhiên, cùng với quá trình xây dựng quốc gia và khát vọng về một nền dân chủ tự do, một bộ phận không nhỏ trong xã hội Ukraine bắt đầu hướng tới phương Tây.

Những bước ngoặt và sự phân hóa:

Cách mạng Cam (2004): Sự kiện này đánh dấu một bước ngoặt quan trọng. Cuộc biểu tình rầm rộ phản đối gian lận bầu cử đã đưa Viktor Yushchenko, một ứng viên thân phương Tây, lên nắm quyền. Điều này cho thấy rõ sự chia rẽ trong lòng Ukraine: một bên mong muốn hội nhập sâu hơn với châu Âu, một bên vẫn giữ mối quan hệ mật thiết với Nga.
Chính sách đối ngoại đa chiều: Trong suốt giai đoạn này, các chính phủ Ukraine thường cố gắng thực hiện một chính sách đối ngoại "đa phương", tức là vừa duy trì quan hệ tốt với Nga, vừa tìm cách gắn kết với châu Âu và các tổ chức phương Tây. Tuy nhiên, điều này không hề dễ dàng, bởi Nga luôn coi Ukraine là "sân sau" của mình và phản đối mạnh mẽ việc Ukraine gia nhập NATO.
Thỏa thuận hợp tác với EU và phản ứng của Nga: Ukraine đã có những bước tiến trong việc ký kết các thỏa thuận hợp tác sâu rộng với Liên minh châu Âu (EU). Tuy nhiên, dưới áp lực mạnh mẽ từ Nga, chính phủ của Tổng thống Viktor Yanukovych đã đột ngột từ bỏ việc ký kết Hiệp định Liên kết với EU vào cuối năm 2013.
Cách mạng Maidan (2014) và hậu quả: Quyết định của Yanukovych đã châm ngòi cho cuộc biểu tình lớn thứ hai trong lịch sử Ukraine, được biết đến là Cách mạng Maidan. Cuộc cách mạng này đã lật đổ Yanukovych và đưa một chính phủ thân phương Tây lên nắm quyền. Phản ứng của Nga là sáp nhập Crimea và hỗ trợ lực lượng ly khai ở miền Đông Ukraine, dẫn đến cuộc xung đột kéo dài.

Quan điểm hiện tại của giới lãnh đạo Ukraine:

Kể từ năm 2014, sau các sự kiện nêu trên, chính sách đối ngoại chính thức và chủ đạo của Ukraine đã chuyển hẳn sang hướng hội nhập với châu Âu và phương Tây, đồng thời mong muốn gia nhập NATO và EU. Điều này được thể hiện rõ ràng trong Hiến pháp Ukraine, với các mục tiêu chiến lược là trở thành thành viên của NATO và EU.

Các lý do chính cho sự chuyển dịch này bao gồm:

1. Mong muốn đảm bảo an ninh quốc gia: Sau sự kiện Crimea bị sáp nhập và cuộc xung đột ở Donbas, chính quyền Ukraine coi việc gia nhập NATO là con đường hiệu quả nhất để có được sự bảo đảm an ninh tập thể trước sự gây hấn từ Nga. NATO là một liên minh quân sự với cam kết phòng thủ chung.
2. Khát vọng về dân chủ và phát triển: Giới lãnh đạo Ukraine tin rằng việc hội nhập với châu Âu sẽ mang lại sự ổn định chính trị, phát triển kinh tế và củng cố các thể chế dân chủ. Họ coi phương Tây là hình mẫu cho sự phát triển mà Ukraine hướng tới.
3. Phản ứng trước hành động của Nga: Những hành động của Nga đối với Ukraine, đặc biệt là sau năm 2014, đã làm sâu sắc thêm sự nghi ngờ và không tin tưởng của Ukraine đối với Nga. Điều này khiến cho việc tìm kiếm sự hỗ trợ và bảo vệ từ phương Tây trở thành ưu tiên hàng đầu.

Vậy Ukraine có "muốn dựa vào Nga" không?

Câu trả lời là không còn như trước đây, ít nhất là ở cấp độ chính sách đối ngoại và ý chí của giới lãnh đạo hiện tại. Mặc dù vẫn còn những khu vực và bộ phận dân chúng có xu hướng gần gũi hơn với Nga do lịch sử, văn hóa và ngôn ngữ, nhưng quan điểm chủ đạo của chính phủ Ukraine là thoát ly khỏi ảnh hưởng của Nga và xây dựng một con đường độc lập theo định hướng phương Tây.

Quan hệ kinh tế, đặc biệt là về năng lượng, vẫn còn tồn tại những liên kết, nhưng Ukraine đang nỗ lực đa dạng hóa nguồn cung và giảm sự phụ thuộc vào Nga.

Tóm lại:

Trong bối cảnh căng thẳng hiện nay, chính quyền Ukraine đang kiên định với con đường hội nhập châu Âu và mong muốn gia nhập NATO. Họ không còn xem việc "dựa vào Nga" là một lựa chọn chiến lược khả thi, thay vào đó, họ tìm kiếm sự hỗ trợ và bảo đảm an ninh từ các liên minh phương Tây. Sự chuyển dịch này là kết quả của một quá trình lịch sử phức tạp, những trải nghiệm chính trị và sự phản ứng trước các hành động của Nga, cũng như khát vọng sâu sắc về chủ quyền, độc lập và một tương lai dân chủ.

网友意见

user avatar

从这大粮仓国家放弃核武库开始,就注定成为北约和俄国之间的棋盘。

以乌克兰的地缘条件,没有核武,是没有独立自主的能力,去选择骑墙任何一方的。

因为乌克兰的地缘条件,不是土耳其、伊朗那样,能直接影响全球主要经济体经济运转的那种地缘条件,而是自家有影响其中一方军事安全的地缘条件。

不与俄国接壤的前华沙成员国可以倒向北约,与俄国接壤的爱沙尼亚和立陶宛也可以倒向北约,甚至东欧方向接壤边境线仅次乌克兰的白俄罗斯,都可以倒向北约,但是,乌克兰就绝对不可以倒向北约。

俄国不用过于担心陆地接壤的安全问题,冷战时代接壤边境线要长得多,尽管现时的俄国陆军比不上苏联红军规模,但对付北约陆军还是没多大问题的。

问题在哪儿?苏联也好,俄国也好,都在出海口上!

乌克兰占了亚速海和黑海之间的出海口,这一占,就意味着如果俄国不能控制乌克兰的克里米亚,那么俄国就会失去对黑海的控制,从而引起多米诺骨牌不断坍塌,直到俄海军失去对北约贸易航线的干涉能力,最终丧失对国际大宗价格的影响力,而这会造成俄国这个“拥有核武的加油站”经济体的经济安全命门,被北约捏死!


如果克里米亚是俄国经济安全的太阳穴,那么顿巴斯就是气管了。

别说乌克兰搞骑墙亲俄国,哪怕乌克兰毫无保留的全面倒向俄国,也只能维持俄乌台面上的和睦关系。只要俄国不能实控克里米亚,甚至整个乌东地区,俄国的经济安全就处于卧榻之侧他人酣睡的处境。

俄乌问题,是俄国与北约之间的战略安全问题,乌克兰自解除核武库起,就丧失了任何摆脱棋盘命运的机会。

当然,也不能说乌克兰没有过丝毫改善现状的机会,因为当初有一个千载难逢的机遇,那就是中国与马达西奇之约带来的天降机遇。只要以这个机遇为突破口,死命发展中乌关系,让自己成为中国平衡美俄关系的其中一个确定性变量,那么,自己这个棋盘,好歹还能有个好棋手竭力平衡一下局势,而不会只能被美国这个棋手反复搞颜革大清洗,以及只能被俄国这个棋手反复搞国土分离、家破人亡了。

不是说引入中国能解决美俄的恶性影响,而是能缓解恶性影响所造成的巨大伤害,并有希望随着中国的复兴,能在经济上有支撑发展的大国后盾。

当一个政经军全面崛起复兴的大国,有求于你这个身陷囹圄的国家,这个国家只要稍微有点点爱国者执政,都不会放弃这个永远不会再有的历史大机遇。

然而,乌克兰对华关系的实际行动,再一次证明,被反复颜革大清洗的国家,是没有任何希望的国家。

user avatar

最想的当然是独立自主,谁不想呢?

但是,如果不卖国——也就让渡一部分主权和自主性还有经济利益等等给北约来当一个儿子,就不得不变成俄罗斯的龟孙儿了。

你亲西方还能捞点,俄罗斯是全都要,你说你怎么选。

但是在这一点上,我是极同意嵩县的……一个小国最大的侮辱,就是不接受它的卖国。对最近的哈国如此,对乌克兰更是如此……西方真的不太行了

类似的话题

本站所有内容均为互联网搜索引擎提供的公开搜索信息,本站不存储任何数据与内容,任何内容与数据均与本站无关,如有需要请联系相关搜索引擎包括但不限于百度google,bing,sogou

© 2025 tinynews.org All Rights Reserved. 百科问答小站 版权所有